Hôm nay, mình muốn nói cho các bạn nghe về một trong những nghề mơ ước của mình khi mình còn bé, đó là công việc viết lách, hay còn được hiểu là nghề viết. Lần này mình muốn chia sẻ những suy nghĩ thực sự của mình về công việc đòi hỏi chất xám khá cao này.
Nghề viết là một tên gọi chung của nhiều ngành nghề liên quan đến nghiệp viết. Nếu trước đây, nó chỉ được hiểu như là tác giả viết sách, hay nhà báo viết báo, tạp chí, thì bây giờ nghề viết được hiểu rộng hơn với chính tên gọi của nó. Nó có thể là viết nội dung sáng tạo cho 1 chiến dịch marketing quảng bá sản phẩm, cho các website hay viết kịch bản cho phim, truyện, sách. Kể cả nghề dịch sách cũng cần phải biết viết đúng và hay. Nó đang ngày càng trở nên phổ biến và mang đầy tính sáng tạo, chứa nhiều thông điệp của cả cá nhân cũng như tổ chức.
Như mình đã nói ở tập trước, sự sáng tạo là cực kì quan trọng trong công việc của mình cũng như sự nghiệp mình đang theo đuổi. Sự sáng tạo có thể ở cả những vũ công, những nhạc sĩ hay họa sĩ. Tất cả những ngành nghề liên quan đến sự sáng tạo và mang đặc tính của từng người tạo ra nó. Khi người khác nhìn ra được nét tính cách của bạn trong công việc bạn làm, họ sẽ theo dõi và ủng hộ bạn bằng tất cả những gì họ nghĩ họ sẽ làm được cho bạn. Chúng ta vẫn thường ngưỡng mộ những người theo đuổi được đam mê, sở thích và biến nó thành sự thật mà.
Nghề viết thực ra không quá là đặc biệt so với các nghề cũng cần sự sáng tạo còn lại. Nó đặc biệt với những người mà thích, quan tâm tới nó. Với mình, viết luôn đi cùng với đọc. Bạn cần có đọc nhiều để tạo một thư viện ngôn từ riêng cho bản thân. Từ đó bạn mới có thể viết được dễ dàng hơn. Trước đây khi còn là học sinh, việc viết với mình nó giống như thuốc chống trầm cảm, giống như một nhiệm vụ mình phải làm mỗi tối đó. Vì khi đó mình đọc cực kì nhiều, ngày ngày đọc sách, đọc báo. Đọc tất cả những gì mà có chữ, từ mẩu báo nhỏ để gói xôi đến những quyển sách bố mua cho mình. Việc đọc nhiều giúp mình viết tốt, hay hơn và cũng mang nhiều màu sắc của riêng mình hơn là việc chỉ viết thôi. Việc tạo được điểm nhấn, tạo được một dấu ấn nào đó từ việc viết đã trở thành một niềm vui duy nhất mình có. Sau này khi mình lớn lên, học cấp 3, mình nhận ra kĩ năng viết của mình rất bình thường. Có nhiều người viết giỏi hơn mình. Mình không còn những ảo tưởng vào bản thân nữa. Nhưng bây giờ mình nghĩ lại, có thực sự là như vậy không? Khi mình cũng đọc ít hơn nhiều khi mình là học sinh và bị mắc kẹt ở 1 trường học – nơi mà mình không thuộc về. Viết đối với mình là một nét tính cách và mình tự viết lên thế giới mình đang sống hiện tại. Nghe thần kì nhỉ?
Thế giới mình viết lên không phải là một thế giới hoàn hảo. Mình không muốn sống ở một thế giới như thế. Mình không có ước mơ sống trong giàu có, mình chỉ mong có đủ tiền để được làm những điều mình muốn mà thôi. Viết lách đã đi cùng như vậy. Và đến bây giờ, nó đã cùng mình viết lên câu chuyện của riêng mình.
Để viết được hay cần tập viết nhiều, giống như mọi thứ còn lại, tập luyện giúp bạn khác biệt. Hi vọng thông qua bài viết này, các bạn đã phần nào hiểu được công việc viết đã giúp mình hoàn thiện cũng như theo đuổi nghề dạy tiếng Việt, góp phần tạo nên những giá trị riêng của EPV.
Hi vọng được gặp lại các bạn sớm ở những bài viết sau.
Комментарии