top of page
Writer's pictureZachary Jones

NĂM MỚI- CÁI TÔI MỚI

Updated: Feb 6, 2022



Hế lô, hế lô! Xin chào mọi người, chào mừng mọi người đã quay trở lại với blog của EPV.

Chia sẻ một chút thông tin cá nhân, mình- người đang ngồi gõ gõ trên chiếc lap Asus này, đã chạm tới mốc 30 tuổi. Cái số tuổi theo mình là “cũng không có gì đáng sợ” lắm. Thực tế thì việc càng ngày già đi khiến mình có nhiều suy nghĩ tích cực hơn về bản thân. Nhớ lại cái bản thể hồi mình 21-22 tuổi, mình cũng phân vân không biết đi đâu, về đâu, sợ sệt mọi thứ mình làm rồi sẽ hỏng bét. Nhưng 30 tuổi của hiện tại, làm mình cảm thấy tự tin hơn vào con đường mình đi phía trước. Dù sẽ có nhiều thứ phải làm, phải cố gắng, phải gian khổ, phải sai, phải bất lực, thì mình cuối cùng đã có đủ tự tin để đương đầu với nó.


Vậy nên, với mình nó như một tín hiệu vui hơn là một tín hiệu báo hiệu “tuổi già ập đến”. Cũng lâu rồi mình không tập viết, có lẽ câu cú cũng không chỉnh chu, lời văn cũng không sắc nét như trước. Nhưng mình cũng muốn viết một cái gì đó cho EPV, cũng muốn tự thưởng cho chính bản thân bằng những lời hay ý đẹp để cùng mọi người trong nhóm của EPV cố gắng nhiều hơn nữa.

Kể từ ngày trở thành người “toàn quyền” trong mọi việc lớn nhỏ của EPV, mình cũng học được cách đối mặt và giao tiếp với mọi người trên tinh thần xây dựng, hòa đồng hơn. Mình không còn cái kiểu: “ôi, khó thế! Bỏ đi!”. Mình đã bắt đầu tìm hướng giải quyết cho mọi việc, bắt đầu học cách kiềm chế nỗi lo âu, sự sợ hãi vốn dĩ luôn có trong mình. Mình thấy được những ảnh hưởng của bản thân đến người khác, thấy được sự thay đổi mang tính tích cực của những người mình làm việc cùng. Mình thực sự thấy nó đem lại ý nghĩ lớn lao hơn nhiều so với việc chỉ đi làm mà kiếm từng đồng lương theo giờ. Tất nhiên, mình không có ý nói là tiền không quan trọng. Thực tế thì tiền quan trọng vô cùng nếu như bạn chẳng có gì để nương tựa. Nó làm bạn cảm thấy an toàn hơn, ít nhất đảm bảo cho bạn chỗ ăn, ngủ nghỉ nếu như không ai có thể cho bạn được. Vậy nên, mình luôn nghĩ nó thực sự quan trọng. Nhưng đừng để tiền là mục đích duy nhất của bạn trong công cuộc đi tìm “hoài bão” của bản thân, hay việc “nên học một cái gì đó” để có được một việc nhàn hạn lương cao. Đấy là bài học mình rút ra khi bắt đầu đi dạy tiếng Việt. Khi đó, mình chẳng biết làm gì cả. Mình chỉ có một cái kĩ năng khá ổn là cực kì thích và biết cách dùng nhiều từ “lạ” ở tiếng Việt! Mê đọc sách kinh khủng và cũng rất ham những con chữ tiếng Việt! Nhưng lại bị “kẹt” ở cái thế giới mà không có ai ủng hộ, không có tiền là chả có ăn, có mặc, có chỗ để ở. Tình cảnh nghe thê thảm thực sự! Mình đã có những cái may mắn nhất định khi bắt đầu định hình được những gì mình có thể làm và tiếp tục theo đuổi nó, kiên nhẫn đi với nó. Dù nói thật là nhiều lúc, mình thấy nản, thấy buồn vì không nhiều người coi trọng công việc này. Cho đến tận bây giờ, khi mình bắt đầu cảm nhận được trái ngọt của công việc mình đang làm, mình bắt đầu hiểu được mình của ngày hôm đó! Và mình muốn những bạn đang làm việc cho EPV, sẽ không phải trải nghiệm cái “trái đắng” đó nếu các bạn thực sự muốn dành tâm huyết cho nó.


Mình cũng nói khá nhiều về bản thân mình, thậm chí trên những tập podcast. Mình vẫn thường hay bảo mọi người rằng “mình là một cuốn sách để mở”- nghĩa là ai cũng có thể đọc và mình không ngại chia sẻ, phơi bày bản thân cho người khác thấy! Mình không muốn giấu diếm điều gì cả. Vì thực ra, nếu nó có thể giúp người khác, thì tại sao bạn phải giấu chứ?! Nếu nó có thể giúp ai đó, truyền cảm hứng cho một ai đó, mình sẵn sàng “phơi” bản thân để người đó có được bài học này và không đi theo những nỗi niềm mình đã trải qua. Tất nhiên, mỗi người đều có những quá khứ, những trải nghiệm rất khác nhau. Tuy vậy, điều đó không có nghĩa là bạn không học được gì từ mình. Mình nghĩ nếu tất cả mọi người đều chân thành cởi mở với nhau, có lẽ thế giới này đã bớt đau thương hơn chăng?

Mình cũng không rõ nữa! Đứng trên khía cạnh của bản thân, mình đã thực hiện những điều mà mình thấy đúng! Mình hi vọng rằng trong năm mới, dù làm gì, đi đâu, các bạn cũng tìm ra được “cái kim chỉ nam cho mình” để từ đó tìm được “cái tôi mới”- “cái tôi” mà thực ra có thể nó đã ở trong bạn từ rất lâu rồi!


Cùng cố gắng nhé, bạn ơi!



Hà Nội, ngày 15 tháng 1 năm 2022

Mai Ngọc Trâm




15 views0 comments

Comments


bottom of page