Xin chào mọi người. Mình là Sang, mình là một giáo viên của Easy Peasy Viet. Đã lâu rồi mọi người chưa đọc một bài blog từ các giáo viên của EPV đúng không? Nay, mình sẽ chia sẻ với mọi người về một ngày làm việc bình thường của mình. Hãy cùng đọc bài blog ngắn này của mình nhé!
Một ngày của mình thường bắt đầu từ 7h sáng và kết thúc vào 1h sáng hôm sau. Sáng sớm 7h thức dậy, đánh răng rửa mặt, ăn bữa sáng tại nhà và chuẩn bị cặp lồng cơm cho bữa trưa tại công ty. Khoảng thời gian buổi sáng của mình khá hẹp, bởi mình thường cố gắng ngủ thêm một chút, có lẽ phải 3 lần báo thức mới ra khỏi giường được, mà 8h là thời gian phải chấm công ở công ty, đương nhiên sẽ phải có mặt sớm hơn khoảng thời gian đó. 7 rưỡi ra khỏi nhà, giống như bao người khác sinh sống và làm việc tại Hà Nội, mình phải đối mặt với "đặc sản" thành phố, đó là tắc đường, cả quãng đường từ nhà mình tới công ty khoảng 8 km, bao trùm bởi tiếng còi xe và khói bụi. Chưa kể có những hôm mưa rào nữa thì sẽ cảm nhận được trọn vẹn thời tiết của Hà Nội...
Công việc hành chính của mình là làm tại một công ty Logistic xuất nhập khẩu, với chuyên môn là nhân viên chứng từ hải quan, chủ yếu là soạn thảo, kiểm tra giấy tờ khai báo hải quan, điều phối xe conterner chở hàng và xác nhận công nợ sau mỗi chuyến hàng. Cụ thể hơn là tiếp nhận đơn hàng vận chuyển của khách từ một nhà máy tại Trung Quốc, Việt Nam hoặc các nước ĐNA, sau đó làm tất cả những dịch vụ liên quan tới tiếp vận cho khách hàng. Khối lượng công việc của mình tương đối nhiều, có những lúc cao điểm sẽ cần chăm sóc rất nhiều lô hàng cho nên việc tăng ca là thường xuyên. Công việc này mặc dù khiến bản thân mình rất áp lực, vì nếu sai sót gây hậu quả thì sẽ phải đền bù khá nặng, đổi lại mình học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm. Mình còn khá trẻ, cho nên cố gắng một chút có lẽ sẽ tốt cho tương lai.
Trong tâm trí mình đâu đó cũng có lúc nản trí về những cuộc họp, những hợp đồng, giấy tờ và cả những lúc chen chúc nhau trong thang máy để cho kịp giờ chấm công. Chủ nghĩa cá nhân dần trở thành xu hướng khiến con người và nhịp sống tại thủ đô luôn hối hả như vậy. Công việc hành chính không đe m lại quá nhiều sự yêu thích và đam mê, và mình bén duyên với nghề dạy học.
Chẳng bao giờ mình nghĩ rằng bản thân sẽ trở thành một giáo viên, mình tìm thấy niềm vui trong những buổi gặp gỡ với học viên từ các quốc gia như Thái Lan, Trung Quốc, Đài Loan... công việc chính là dạy họ tiếng Việt, trong số họ có người học vì công việc, người lại học vì sở thích. Mỗi buổi học có khi trở thành những buổi trao đổi, giao lưu. Mình cảm nhận được sức mạnh của ngôn ngữ và văn hóa có thể phá bỏ đi rào cản giữa con người với nhau, mình vui khi có thể đem văn hóa Việt Nam tới cho họ và học hỏi được từ họ rất nhiều điều thú vị. Đó là quá trình mình trở thành một giáo viên tại EPV.
Ngày làm 8 tiếng, từ 8h sáng tới 5r chiều. Khi còn là nhân viên mới, mình thường ra về đúng giờ, nhưng giờ đã khác trước, mình thường ở lại giải quyết công việc ở công ty tới 6h thậm chí muộn hơn. Về đến nhà tắm rửa, ăn tối, và sau đó là những buổi dạy học qua zoom. Quả thực dù mệt tới đâu, thì khoảng thời gian gặp gỡ học viên luôn cho mình cảm giác vui vẻ và thoải mái hơn, quên cả cái mệt dù chỉ là online.
Cả ngày làm việc rồi cho nên tối muộn là khoảng thời gian mình nghỉ ngơi, có hôm thì có hẹn với bạn bè, người yêu. Một ngày của mình ở Hà Nội là thế đó, muộn nhất 1h đi ngủ để sáng hôm sau bảo đảm không vượt quá 3 lần báo thức. Thứ 7 và Chủ nhật là lúc mình dành thời gian chủ yếu cho gia đình, người yêu, bạn bè và cho chính bản thân. Mình cảm thấy 2 ngày cuối tuần thường trôi qua nhanh lắm.
Ở Hà Nội còn rất nhiều điều mình muốn chia sẻ nữa như văn hóa công ty, ăn uống, tiệc tùng... dần dần mình sẽ cố gắng nói với các bạn nhiều hơn nhé!
Nghe audio ở đây nhé các bạn! :)
Comments